Follow us on instagram

4/20/2016

Thú chăn rau sạch đáng khinh bỉ của “thằng” chồng mà tôi tin tưởng

Tôi không tin nỗi được vào mắt mình và ném luôn cái điện thoại với những hình ảnh “khinh bỉ” đó trước mặt anh ta. Thế mà anh ta chỉ đứng im, cúi nhìn những hình ảnh đó rồi quát tháo “Ai cho cô mở điện thoại của tôi. Bỏ ngay cái thói tò mò đồ đạc của người khác ấy ngay đi”. Đến lúc này thì tôi không thể nhịn được nữa. Tôi đã lật mặt những trò bệnh hoạn của anh ta và dọn đồ đi.
Bấy lâu nay tôi đâu có để ý đến lịch trình sinh hoạt của anh ta vì bận chăm sóc con cái, thế nhưng một món quà bất ngờ vào ngày cuối tuần anh mang về khiến tôi nghi ngờ…
Tôi và anh quen nhau từ thời còn học đại học. Trải qua 2 năm yêu nhau, chúng tôi sớm đi đến kết hôn khi tình yêu chín muồi. Sau đó tôi mang bầu và sinh con. Mọi chuyện tưởng chừng như sẽ tốt đẹp khi tôi sinh cho anh một đứa con trai kháu khỉnh, anh cũng tỏ vẻ yêu chiều và quan tâm đến vợ con.
Ngày nào cũng vậy, sáng đi làm từ 7h sáng, chiều 5h anh đã về đón con và chuẩn bị đồ ăn, tôi chỉ việc về nấu nướng nữa là xong.
Tôi cảm tưởng hạnh phúc lúc đó ngập tràn trong căn nhà của mình khi thấy cảnh bố con đùa vui bên nhau, anh cưng nựng yêu con hết thảy.
Duy có một thói quen khác biệt của anh là tối nào cũng vậy, khi tôi giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa, cho con ăn xong là anh lại vào bàn chăm chăm vào máy tính. Ngó qua tôi chỉ thấy anh xem tin tức báo chí và vào các diễn đàn chuyện trò với bạn bè. Tôi cũng đã nhiều lần tò mò vào xem phần tin nhắn trên tài khoản facebook của anh, tuyệt đối không có chuyện anh cà kê, tán tỉnh ai khác.
Khi con đến giờ ngủ là tôi đưa cháu vào phòng và mẹ con đi ngủ trước. Anh thường online vào máy tính mãi đến nửa đêm mới vào với mẹ con tôi.
Chuyện sẽ không có gì nếu không có một ngày, anh thay đổi mang về một món quà và bông hồng tặng tôi, dù không phải là ngày lễ gì đặc biệt. Mà có là ngày lễ, trước nay anh có bao giờ quan tâm đến tôi đâu. Ngày sau đó tôi thấy ngứa ngáy và nổi mụn rộp ở “vùng kín”. Tôi bắt đầu nghi ngờ chuyện mờ ám của anh.
Tôi bắt đầu lên kế hoạch theo dõi lịch trình sinh hoạt của anh. Sáng anh vẫn 7h ra đường đi làm. Trưa gọi điện anh vẫn bảo ăn cơm với anh em cơ quan và chuẩn bị nghỉ trưa. Chiều nào 5h anh cũng về đón con. Có lẽ nào vì tôi nghi ngờ thái quá.
Thế nhưng những cơn ngứa ngáy và khó chịu không buông tha, tôi đi khám mới biết mình mắc bệnh tình dục. Lạ một điều là cũng từ đó chồng tôi cứ dấm dúi từ chối không dám gần gũi với vợ. Anh cũng có những hành động kỳ lạ như vào nhà tắm và ngồi mãi trong đó…
Rồi một hôm, tình cờ lấy điện thoại của anh cho con chơi. Nó táy máy nghịch thế nào ra một loạt hình ảnh anh đang tình tứ với một cô gái trẻ. Tôi choáng ngợp không thốt nên lời.
cau chuyen chan rau sach (5)Nhưng những hình ảnh đó vẫn chưa là gì khi tôi vào máy và phát hiện anh còn một tài khoản Facebook khác. Vào đó mới thấy được hết bản chất bệnh hoạn của người chồng mà bấy lâu tôi yêu thương, tin tưởng.
Những đoạn chat tán tỉnh, làm quen với các cô gái trẻ, rồi hẹn hò đi tới bến với họ. Bên cạnh đó là những lời khoe mẽ chiến tích đã “xơi được một con em ngon nghẻ” với những kẻ bệnh hoạn như anh ta.
Không dừng lại ở đó, bọn họ còn trao đổi “rau” cho nhau để tìm cảm giác mới mẻ. Một điều tôi không thể ngờ là anh ta – chồng tôi lựa lúc ăn cơm trưa với anh em xong là bắt đầu hẹn hò, gọi “rau” đi uống nước, vào khách sạn chứ không phải nghỉ trưa như anh ta bảo. Lần mở từng đoạn chat, tôi mới biết tài khoản này đã được mở từ trước lúc lấy tôi và thói quen “chăn rau” của anh ta đã ngấm vào máu thành thú vui bệnh hoạn chứ không phải là ngày một ngày hai.
Tôi không tin nỗi được vào mắt mình và ném luôn cái điện thoại với những hình ảnh “khinh bỉ” đó trước mặt anh ta. Thế mà anh ta chỉ đứng im, cúi nhìn những hình ảnh đó rồi quát tháo “Ai cho cô mở điện thoại của tôi. Bỏ ngay cái thói tò mò đồ đạc của người khác ấy ngay đi”. Đến lúc này thì tôi không thể nhịn được nữa. Tôi đã lật mặt những trò bệnh hoạn của anh ta và dọn đồ đi.
Đáng tiếc là những thứ “rau sạch” anh ta chăn đâu có phải là “hàng ngon” như anh ta khoe mẽ. Một ả làng chơi đóng mác sinh viên đại học đã nhanh chóng đưa anh ta vào tròng, mồi chài chán chê, truyền bệnh rồi anh ta mới phát hiện thì đã muộn.
Qúa đau đớn vì bị lừa dối trắng trợn, tôi đã đưa con về ngoại sống ly thân. Tôi không thể chấp nhận nổi người chồng bệnh hoạn, có sở thích quái đản như vậy. Tôi cũng không thể sống tiếp với một người chồng từng chung chạ với những người đàn bà khác. Chỉ hận một điều yêu và chung sống ngần ấy năm tôi mới phát hiện ra bản chất của người đàn ông tệ bạc đó. Liệu rằng, tôi nên làm sao lúc này đây, khi mà con tôi lúc nào cũng đòi về gặp bố, tôi quyết định ly hôn có đúng đắn không?
Theo Giadinh

About

Flickr